Chính sách Khí đốt ở Nga

Tổng thống Putin đang khai trương mở van khí đốt trong một sự kiện tại Khabarovsk Krai vào năm 2009.Biếm họa của phương Tây về Tổng thống Putin sử dụng khí đốt như một thứ vũ khí với việc đe dọa khóa van đường ống dẫn khí.

Chiến lược Năng lượng dự báo sản xuất ngoài Gazprom tăng từ tỷ lệ 17% năm 2008 lên 25–30% vào năm 2030, có nghĩa là tăng trưởng từ 114 lên khoảng 245 BCM/năm[8]. Các thị trường xuất khẩu chính của khí đốt tự nhiên của Nga là Liên minh châu ÂuSNG. Nga cung cấp một phần tư lượng tiêu thụ khí đốt của EU, chủ yếu thông qua quá cảnh qua Ukraine (Soyuz, đường ống Urengoy–Pomary–Uzhhorod) và Belarus (đường ống Yamal-Châu Âu). Các nhà nhập khẩu chính là Đức (nơi các liên kết được phát triển do Ostpolitik của Đức trong những năm 1970[18], và cả Ukraina, Belarus, Ý, Thổ Nhĩ Kỳ, PhápHungary.

Vào tháng 9 năm 2009, Thủ tướng Vladimir Putin cho biết Nga sẽ cố gắng tự do hóa thị trường khí đốt trong nước trong tương lai gần nhưng sẽ duy trì độc quyền xuất khẩu của Gazprom trong trung hạn[19]. Tháng 7 năm 2008, tổng thống Nga đã ký luật cho phép chính phủ phân bổ các mỏ dầu khí chiến lược trên thềm lục địa mà không cần thông qua thủ tục đấu giá. Vào ngày 17 tháng 2 năm 2011, Nga đã ký một thỏa thuận với Trung Quốc, nêu rõ rằng để đổi lấy khoản vay 25 tỷ đô la của Trung Quốc cho các công ty dầu mỏ của Nga, Nga sẽ cung cấp cho Trung Quốc một lượng lớn dầu thô thông qua các đường ống mới trong 20 năm tới[20]. Tính đến năm 2014, dầu khí chiếm hơn 60% xuất khẩu của Nga và chiếm hơn 30% tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của đất nước[21].

Nền kinh tế Nga phụ thuộc nhiều vào xuất khẩu tài nguyên thiên nhiên như dầu mỏkhí đốt tự nhiên, và Nga đã sử dụng những nguồn tài nguyên này cho lợi thế chính trị của mình[22][23]. Trong khi đó, Mỹ và các nước phương Tây khác đã nỗ lực giảm bớt sự phụ thuộc của châu Âu vào Nga và các nguồn tài nguyên của Nga[24]. Bắt đầu từ giữa những năm 2000, Nga và Ukraine đã có một số tranh chấp trong đó Nga đe dọa cắt nguồn cung cấp khí đốt. Khi một lượng lớn khí đốt của Nga được xuất khẩu sang châu Âu thông qua các đường ống chạy qua Ukraine, những tranh chấp đó đã ảnh hưởng đến một số quốc gia châu Âu khác. Dưới thời Putin, những nỗ lực đặc biệt đã được thực hiện để giành quyền kiểm soát ngành năng lượng châu Âu[24]. Tuy vậy, công bằng thì nền công nghiệp của châu Âu đã trải qua nhiều thập kỷ phát triển hưng thịnh nhờ dòng chảy khí đốt giá rẻ tưởng chừng như bất tận từ Nga, đây lại chính là “bầu sữa” đã giúp châu Âu có sức để cạnh tranh với một nước Mỹ giàu tài nguyên và bù đắp những yếu tố bất lợi như chi phí nhân công cao và quy định ngặt nghèo về lao động và môi trường[25].

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Khí đốt ở Nga http://english.caijing.com.cn/2009-02-18/110070270... http://www.bp.com/en/global/corporate/about-bp/sta... http://www.ft.com/cms/s/f042c74a-fd59-11da-9b2d-00... http://www.ft.com/cms/s/e4f52b20-8ad6-11db-8940-00... http://www.gasandoil.com/goc/marketintelligence/rp... http://www.gazprom.com/about/production/ngv-fuel/ http://www.iht.com/articles/2006/02/12/news/energy... http://www.investopedia.com/ask/answers/030315/how... http://www.newsweek.com/2014/10/03/putins-last-and... http://pubs.usgs.gov/fs/2012/3042/